Posts

Showing posts from 2008

Chí Phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 18 - Ôi cái Thời đại Chí Phèo Gã Thâm cười sằng sặc : - Ối giời ơi ! Thời buổi này còn nói chuyện ngàn vàng. Ba xu thì có. Cho gia đình lão một ít tiền đi nơi khác lập nghiệp, ai biết đấy là đâu. Cần thì đã có máu mào gà, nước vỏ lựu làm màu là chu. Cùng lắm thì đưa nó vào phòng của mấy tay’ tu bíp ‘ nó vá lại là xong, như cái lốp xe đạp xì hơi . Có gì khó khăn ? Đồng ý thì ký tên vào. - Mặt gã đanh lại - Bằng không chớ trách ta độc ác. Trời không chịu đất, đật đành chịu thua trời. Biết thân cô thế cô không thể chống chỏi với lũ lưu manh đầy quyền thế, gia đình cô gái đành nhắm mắt nhắm mũi ký vào tờ bãi nại chỉ mong an phận sống qua ngày Khốn thay, khi có quyền sinh sát trong tay, bọn láo lừa còn ác độc hơn dã thú. Thằng Bùi thằng Vẩu vừa ra khỏi nhà đá đả sắp đặt ngay kế hoạch trả thù. Chuyện đời như một vòng quay. Hệt như năm xưa, gã bất lương Chí Phèo uống say rồi vác dao đi giết Bá Kiến đòi

Chí Phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 17 - Văn hoá chí phèo - Tư tưởng chí phèo là tư tưởng quái gì? - Đó là tư tưởng cào mặt, tư tưởng ăn vạ, tư tưởng ngược ngạo, ăn đằng sóng nói đằng gió, nói một đàng làm một nẻo. Tóm lại là tất cả mọi thứ gì bất bình thường, không giống ai. Chúng ta cứ theo đó mà áp dụng. Tha hồ mà vinh quang.. Thế là cả bọn bắt đầu xây dựng cho làng Vũ Đại một nền văn hoá ngược đời ấy.. Trước hết là một nền giáo dục lộn tùng phèo. Chí Mô ra lệnh cho đàn em đào tạo một nền giáo dục cưỡng bách được mệnh danh là nền giáo dục” trồng người”. Tất cả mọi dân làng nam phụ lão ấu đều được giáo dục uốn nắn theo đường lối tập trung. Ai cứng đầu không chịu khuất phục dưới nền giáo dục này thì thay vì trồng xuôi, bọn đàn em đem trồng ngược đầu luôn cho tiện việc sổ sách. Nhẹ hơn thì cất vào hộp cho sáng mắt ra. ... (Đọc tiếp) Chương 16 - Đạo đức chí phèo Trong cơn say máu lồng lộn, hắn đã dập hoa vùiì liễu tơi bời m

Chí Phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 15 : Bọn lái buôn người . Người con gái đi vào nhà gã Đài rất buồn cho số phận hẩm hiu. Đã có ý trung nhân, chỉ chờ ngày đám cưới. Không ngờ tai bay vạ gió. Bố già có mãnh vườn quá đẹp mà lũ bộ hạ Chí Mô muốn cướp. Ông già nhất quyết đòi giữ lại mảnh đất của ông bà tổ tiên để lại, chống trả mãnh liệt. Bọn lưu manh tẩn ông một trận nên thân rồi đem tống vào ngục. Cô gái thương cha, muốn báo hiếu, đành cam tâm làm một nàng Kiều mới, bán mình cho gã Đài lấy tiền cứu cha. Gã Đài thân thể cục mịch, xấu xí, dáng vẻ quê mùa, lạc hậu. Nhưng những hình ảnh gã đứng trước căn nhà xinh xắn , bên mảnh vườn hoa chăm sóc kỹ lưỡng mà gã đem ra khoe , cô tự chép miệng an ủi: “ Thôi, số mình đã thế, không được hạnh phúc xum vầy với người mình yêu dấu hy vọng rơi vào chổ này chắc được mát mặt. Gã Đài hình dạng quê mùa xấu xí nhưng gã có của. ít ra không phải cảnh một nắng hai sương”... (Đọc tiếp) Chương 14 - Chi

Chí Phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 13 – Bạch công mở hội Khu hội chợ đã thành lập xong/ Mọi người được quyền mang vào trưng bày , quảng cáo hàng hoá mang tính đặc sản của mình trên nguyên tắc tự do, bình đẳng và tôn trọng người khác. Bạch công tử là một tay siêu đại điền chủ với những cánh đồng cò bay mỏi cánh, những đồi thảo nguyên chó chạy cong đuôi. Mặt hàng chủ yếu của gã gổm các nông phẩm đủ loại từ những thực phẩm cho người, thức ăn cho gia súc đến cả những loại cây kỹ nghệ như các loại bông vải, các cây làm dầu ăn , dầu chạy máy. Bên cạnh đó, gã quảng cáo thêm những máy móc trang bị hiện đại và những kỹ thuật tân tiến đi song hành với cái trang trại quá rộng lớn của gã. Những đàn gia súc vĩ đại đưọc chăm sóc nuôi dưỡng trên những đồng cỏ bao la mang đến cho gã danh hiệu người sản xuất thịt tươi nhiều nhất, ngon nhất. .. (Đọc tiếp) Chương 12 - Hội đua diều - Có một phú ông họ Tái có mấy bà vợ. Một hôm, cô vợ trẻ xinh

Chí Phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 11 - Thời của lang băm Chỉ sau một thời gian đi theo Năm Hoạn ,Sáu THâm học tập, lang Rận đã học hỏi hết những mánh khoé ngón nghề thâm độc của hai lão. Một hôm, lang Rận bảo với hai gã: - Các ngón nghề như cắt cổ, thủ tiêu, trấn nước mò tôm của các đại ca tuy rất hữu dụng là dễ dàng trấn áp được đám dân lành ngu si hiền lành và đám cắc ké, nhưng thời đại mới , chúng trở thành xưa rồi. Lúc này, Vũ Đại có đám Bạch công tử đến làm ăn, giao du rộng lớn khắp vùng, các làng xã chung quanh họ nhìn vào, ta không thể cai trị dân làng kiểu rừng rú thế.Tôi bản chất là một thầy lang, nghĩ rằng đã đến lúc chúng ta phải kết hợp phương pháp trị bệnh vào việc trị người mới được.. (đọc tiếp) Chương 10 - Mong kẻ thù xưa Gã Bạch lại phân vân. Anh em con cháu nhà lý Cường dạt về phương Nam sinh sống với gã sẽ nghĩ sao? Ngày xưa , trên bước đường cùng, gã đã nhẫn tâm ngoảnh mặt làm ngơ khi họ đang cơn dầu sô

Chí Phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 9 -Chuyện láo lừa Làng Vũ Đại từ ngày mất thêm nhiều ruộng đất, cuộc sống thật vất vả. Nhân số trong làng cứ tăng, ruộng vườn thi co lại. Lề lối cai quản làng quái lạ của đám Chí Mô mới càng làm họ thê thảm hơn. Dân làng già trẻ lớn bé đều bị lùa ra đồng, lớn việc lớn, bé việc bé, nặng nhọc gấp đôi gấp ba mà chả ra đâu vào đâu. Chí Mô và bộ hạ cũng làm việc . Công việc bận rộn với việc họp hành, lúc nào cũng toàn là họp. Ngày ba buổi hội họp liên miên. Sáng họp phân công, trưa họp rút tiả, tối họp kiểm tra đánh giá thành tích. Có họp hành là có hao tiền tốn của.. Lúc đầu chỉ đơn giản chè tươi thuốc lào. Chè thuốc mãi, cũng chán, chúng cảm thấy nhạt miệng. Lại thèm rượu. Thì đi kiếm rượu. Có rượu lại phải có thịt. Riết thành cái lệ, đi họp nghĩa là đi nhậu. Đúng lệ thành thói quen,một bữa thịt gà,ba bữa thịt chó. Cuối tuần thì nhất định phải có thêm tiết canh lòng lợn. (Đọc tiếp) Chương 8 -

Chí Phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 7 - Những kẻ hai mặt Hào Cẩm Đô là người tham lam. Gã biết trong vùng , không kể tay Bạch công tử ngoại hạng, chỉ có gã và lão Hách là hai kẻ có máu mặt. Hiện nhà Hách đã tự xâu xé, chia năm xẻ bẩy không còn thực lực nữa. Vậy bây giờ gã mạnh nhất. Lý kẻ mạnh luôn luôn đúng. Vì vậy, bất chấp luật lệ, gã nhân danh tình hàng xóm sớm tối có nhau cần giúp đỡ xây dựng sửa sang làng mạc, rồi đem gia nhân đến cư ngụ mấy làng nhỏ lân cận để lấn chiếm . Lại coi thường lời hù doạ của lão Hách, người mà cha hắn trước đây còn phải nhún nhường một bước, coi là bậc đàn anh. Gã nói với gia nhân rằng : Kệ xác lão Hách, lão thù gã Bạch nên không buôn bán làm ăn với gã, còn ta , lợi thì ta làm. Gã này quá giàu. Chơi với nó chỉ có lợi chứ đâu thiệt thòi . Vậy tội gì không kết thân với gã ? (Đọc tiếp)

Chí phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 6 - Quản lý chí phèo Chí Mô không quên những ngày thơ ấu, sống nương nhờ nhà lão Hào. Đó là cả một quá khứ của đói khát và tủi nhục. Lúc nào cái bao tử cũng cồn cào, bụng dạ lép kẹp. Đến bữa, ăn xong rồi tưởng như chưa ăn. Ban ngày phải lao động cực nhọc, đói hoa cả mắt, chân tay rời rã như chực rơi rụng ra ngoài. Ban đêm chui vào ổ rơm cố nằm im như giả chết, cứ mong đánh lừa được mình khỏi cái bao tử trống không. Gã tự nhủ : ráng nằm cho yên, đừng nhúc nhích mạnh quá, kẻo bát cơm vào bụng từ chiều nó tan mất. Đôi khi, đói quá , đâm liều, bất kể sự trừng trị roi vọt tàn nhẫn của chủ nếu bị bắt gặp , gã mò mẫm chui vào chuồng lợn phía sau ăn vụng cám. .. (đọc tiếp)

Chí phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 5 - huyền thoại Chí phèo. Được Chí Mô vời đến tìm huyệt tốt, lúc đầu thầy địa lý vuốt râu cười bảo : - Thân phụ nhà ngài thời sanh tiền chỉ thích rượu thịt.Cho nên cứ tìm đến chỗ có nhiều rượu thịt mà táng là tốt. Chánh Mô sa sầm nét mặt : - Này, Ông thầy địa nói chơi hay nói thật đó ? Thầy địa lý thấy gã giận dữ bèn chột dạ.Gã dám ăn thịt mình chứ chẳng chơi. Biết không thể đùa cợt với gã bặm trợn này, Ông thầy giả lả : - Đấy là tôi nói theo lối bình thường dân giã.Có thất lễ thì xin ngài tha thứ . Xin được hỏi ngài, ở đâu là chỗ có nhiều rượu thịt ? Có phải ở trong mâm trong bát các nhà quyền quý vương giả không ? Thật ra tổ tiên của ngài thuộc giống linh thiêng, còn cao trọng hơn cả dòng vương giả. Vâng. Cao sang lắm, linh thiêng lắm... (Đọc tiếp)

Chí phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 4 :Trở về hang cũ. Lúc này thị Nở đã già đi nhiều,xấu xí hơn bao giờ hết và điên dại tới mức không còn nhớ tới thằng con năm nào. Thị có vẻ không biết đã từng có con nữa. Bây giờ, trong đầu óc nửa tỉnh nửa mê, thị chỉ còn nhớ mỗi chuyện « ngủ bờ » với Chí Phèo ở bờ sông năm nào. Có lẽ đây là giây phút sung sướng hạnh phúc duy nhất trong đời làm thị không thể nào quên được. Thị quên cả việc Chí Phèo đã chết. Vì vậy, khi Chí Mô về gặp lại ,trông mặt mũi, dáng dấp cô hồn của thằng con thị cứ ngỡ là lão Chí Phèo trở về . Thị ôm chầm lấy Chí Mô vật xuống ổ rơm của thị vừa rú lên mừng rỡ ... ( đọc tiếp)

Chí phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 3 : Hai bố già. Ấy là tôi nghĩ tình chòm xóm bạn bè, ăn mảnh một mình coi sao được ? Hai ta xưa nay vẫn liên kết cộng tác vơí nhau. Vả lại , anh chánh kinh nghiệm nuôi dạy đầy tớ hơn tôi nhiều lắm. Thằng bé này ý chừng còn lưu manh liều mạng hơn cả thằng bố nó. Ngoài tay anh chánh ra thì ai trị nổi ? Khúc mắc nữa là từ cái con sư tử cái nhà tôi. Nó béo ị mà dữ dằn quá. Sau cái vụ con mẹ Dậu có chửa thì nó cứ lồng lên như con ngựa bất kham. Bây giờ nó ghen bóng ghen gió với bất cứ mụ đàn bà nào bất kể xấu đẹp. Thằng này ở trong nhà tôi thì nó bóp mũi chết ngay. - Ai bảo quan bác thích ham của lạ ? – Lão cười hềnh hệch. - người ta có câu nói : sướng con c…u,mù con mắt cấm có sai. Thôi được, quan bác đã truyền xuống thì đệ phải tìm cách vâng lời. Lão chánh Hào bước lại gần thằng nhỏ để nhìn ngắm nó . Thằng này mặt dơi răng chuột, tóc tai dựng đứng, mắt mũi còn bé tí đã lộ hung quang,

Chí phèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 2 : Đứa con hoang Nhưng mụ biết dối thiên hạ cũng chẳng được lâu. Cái bụng Thị Nở càng lớn thì nỗi sợ bị phạt vạ càng to. E dân làng sinh nghi, mụ kéo thị ra lò gạch bảo : - Mày ra đây ở chờ đẻ xong. Khuất mặt, dân làng, họ khỏi dị nghị. Đẻ rồi thì bóp mũi nó hay đem cho đi cho khuất mắt . Ba mươi mấy tuổi rồi còn đú đởn cho lắm vào, khổ lây đến cả tao - Rõ nỡm chửa ! Ai khiến mụ lo –Tôi đẻ tôi nuôi. Chả gì nó cũng là con của mẹ Nở. - Để coi, mày có nuôi nổi nó không. Hay rồi lại đến tay gái già này. Mày sinh ra nó là người chứ là khúc gỗ đâu mà cất giấu mãi được ? Rồi cũng đến ngày thị đẻ. Trời sanh voi trời sanh cỏ. Thị đẻ dễ như gà, cục tác vài tiếng là xong. Thị dở hơi nhưng lại khoẻ như trâu. Còn hơ lửa ,thị đã nhìn lom lom vào đứa c

Chíphèo thời đại

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Chương 1 - Thị Nở kêu làng. - Gã bảo có giỏi thì cứ kêu làng nữa đi. Làm gì phải khóc. Mày khóc thì tao sợ mày sao? Tôi bảo không sợ , nhưng anh lấy mất cái ấy của tôi rồi. Gã chề môi ra:” Gớm, đồ lọ lem mà cứ làm như cái của mày báu lắm đấy mà đòi giữ.” Nhưng rồi gã lại nói tiếp: “Ấy,rồi tao kiếm cái gì bù lại cho.Thằng này ăn vạ bọn nhà giầu chứ đếch thèm giựt của nhà nghèo Tao cũng không ngờ ở trên đời chó má này còn có lắm điều hay thế. Cứ tưởng chỉ rượu với thịt chó là nhất. Sống trên đời miếng dồi chó. Khà khà, đàn bà hoá ra cũng là miếng mồi ngon nhẻ? ... (Đọc tiếp)

Nhớ về người lính vô danh(kết)

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Đi về cõi hư vô (2) Còn đêm nay nữa thôi, mai đã có mặt ở Sài Gòn. Lần này Vũ quyết định theo ý Thuỵ Nhung đưa bố mẹ đến nhà cô cho hai ông bà nói chuyện với nhau chính thức xin đính hôn. Chim có tổ, Thụy Nhung sẽ vui. Giang hồ mỏi cánh, mình bớt ngang bướng, sẽ kể cho Nhung nghe mình đã quên đi địa ngục, sẽ cho cô biết mình tìm được dấu chân địa đàng. Không phải ở đây, nơi núi rừng âm u lửa hận đạn thù, nhưng anh đã tìm gặp ngay ở bên em, trên mắt môi em, trên bờ tóc xõa, trên cánh vai gầy. Địa đàng của anh chẳng ở đâu xa. Ngay trong lòng em, trong tình yêu chúng mình. ... (đọc tiếp)

Nhớ về người lính vô danh

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Đi về cõi hư không (1) Vũ kéo Thuỵ Nhung sát lại gần. Buổi chiều chầm chậm xuống đang mang đi cái nắng oi ả của Sài Gòn. “Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát, Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông” (thơ N. Sa). Thuỵ Nhung khe khẽ hát trong cái mát dịu của thành phố sắp về đêm và cái mát lạnh của ly kem. Khuôn mặt hai người thật sát. Những sợi tóc mai của nàng theo gió nhẹ bay trên má trên cổ Vũ làm anh cảm thấy rạo rực. Vũ cúi xuống hôn nhẹ lên môi nàng, chợt cảm thấy vị ngọt lịm (của kem) vẫn còn đọng trên đầu lưỡi. Sau nụ hôn vội vàng, Thuỵ Nhung đỏ mặt quay đi.. . (Đọc tiếp)

Thi ca

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Mùa Thu Melbourne . Chiều thu xao xác Melbourne, Đêm thu sương đọng giọt buồn pha lê. Nắng thu chưa nhạt bên lề, Mưa thu vội đổ ướt nhoè mi em. ( Xem tiếp )

Truyện cải tạo

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Lặn lội đường xa Vào truyện – Trên khu cải tạo Bù Gia Mập có một con đường đất đỏ dài trên dưới hai mươi cây số, chạy dài từ khu kinh tế mới Minh Hưng, quận Bù Đăng, đi vào sóc Bombo,vòng qua Đức Hạnh, Bù Đốp. Con đường được thiết lập từ thời Đệ Nhất cộng Hoà của Chính Phủ Ngô Đình Diệm với dự tính khẩn hoang lập ấp, thành lập các khu dinh điền, vừa để chế ngự một an toàn khu của phe Cộng Sản VN. Kế hoạch đã bị bỏ dở sau sự sụp đổ nền Đệ nhất Cộng Hoà. Con đường bị bỏ hoang. Nhiều đoạn, cây rừng mọc lan ra che phủ hết,đi dưới đường nhìn lên không thấy bầu trời.. Con đường nắng lên đầy bụi đỏ, mưa xuống lại lầy lội trơn trợt. Đàn bà con gái lặn lội thăm con thăm chồng, tất cả đều phải ba lô trên vai, dép guốc cầm tay mới ráng lết đi được... Trong truyện ngắn này, người viết xin ghi lại một vài hình ảnh nhỏ bé như một lời tri ân của đứa con đến các bà mẹ, lòng biết ơn của người chồng đến các bà vợ Việt

Thơ

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Mảnh tình xuân Xuân vội ghì ôm bóng dáng gầy, Bàn tay đan chặt giữa bàn tay, Chất ngất bão tình ,men chếnh choáng, Rượu nồng chưa nếm , đã choàng say . ( đọc hết bài. ..)

Chuyện đấu tố

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Bóng đêm và tội ác Đêm đấu tố , và thủ tiêu. Đêm săn bắt cho đầy chỉ tiêu. Người chết mau. Người phát điên. Đêm cáo chung tự do nhân quyền. (Đêm Việt Nam, Nhạc Hà Thúc Sinh ) ( đọc hết bài...)

Mùa Giáng Sinh

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Về một Giáng Sinh xưa Năm ấy, lần đầu tiên, nhạc Giáng Sinh không thánh thót mà nghe như nghẹn ngào hốt hoảng. Năm ấy trên bục giảng không có lời nguyện cầu bình an mà có súng có đạn, có lời chửi rủa Mỹ nguỵ tay sai. Bên hang đá Chúa, các thiên thần, các mục đồng, các nhà thông thái và cả Chúa Hài Nhi bị vây bủa từ những người về từ bên kía cánh rừng. Họ không đến từ ánh sao lạ trên trời để nhận biết Chúa. Họ đến để mang tới một vì sao riêng của họ, vì sao có sắc vàng trên một nền đỏ của sắt máu hận thù. Họ muốn vì sao ấy sẽ thay thế các vì sao khác để bao trùm ngự trị trên khắp nước Việt Nam, trên khắp toàn cầu... (đọc hết bài...)

Chuyện hải đảo: Có một mùa xuân đang tới.

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Hải đảo thần tiên Lan ngước mắt nhìn Danh, không nói, anh đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nàng rủ xuống hai bờ vai. Lan nhắm mắt, dáng đợi chờ. Anh cúi xuống đặt nụ hôn nhẹ lên đôi môi mọng tím. Anh nếm thấy một mùi hương thoáng vị chua ngọt của trâm. Lan ngả đầu nép sát ngực Danh. Anh ôm nàng trong tay. Thân thể nàng rung động, nóng bỏng trong vòng tay anh. .. (đọc hết bài...)

Truyện linh cao

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Linh Cao Kỳ truyện Truyện kể dân gian, ở xứ Lạc, có giống sơn hầu tên gọi “linh cao”. Giống này hung dữ, xảo quyệt, nói ngôn ngữ lạ, biết tiếng người, thường sinh hoạt ẩn nấp trong các hang động âm u trên núi , thích hoạt động trong bóng tối, đặc biệt về đêm. Cái tên “linh cao” cũng có nhiều truyền thuyết. Có thuyết cho rằng vì chúng phát xuất từ một loài giả nhân (không phải dã nhân) bị nhiễm những chướng khí độc hại ở trong các u cốc trên núi mà thành. Sau này sinh sản nhiều, tràn về đồng bằng, chúng vẫn có tính thích sinh hoạt ở cao độ. Có con thích sống trên nhà sàn. Có con lại cấm không cho bất cứ sinh vật nào đứng cao hơn nó. Những con khác, khi tràn về thành, thường chiếm ngự những lâu đài biệt thự cao lớn nhất. Lại có con cao ngạo đến mức đòi leo ngồi lên chỗ cao nhất trên bàn thờ. Dù đã ở trên cao nhưng vẫn không quên hang động, ưa luồn lách chui rúc vào các hang hốc khe lỗ, bất kể lớn bé, nhỏ to.

Nhớ về mẹ

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Nhớ lời mẹ ru Nói đến me, tôi phải nhắc đến 2 câu thơ của Trần Trung Đạo tôi ưa thích: Ví mà tôi đổi thời gian được, Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười. Mẹ mất đã khá lâu nên bây giờ tôi không hình dung được tiếng cười của mẹ. Mà dường như trong đời, mẹ hiếm khi cười, hay nói cho rõ hơn, mẹ chỉ mỉm cười chứ ít khi cười thành tiếng. Có phải vì đời mẹ long đong vất vả quá không? Càng lớn tuổi hơn, tôi càng nhớ đến những lời mẹ ru từ thuở còn thơ. Dù đi khắp nẻo đường đời, Vẫn nghe văng vẳng những lời mẹ ru. .. (đọc hết bài...)

Ngu ngơ đời tỵ nạn

Image
Trang chính | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Ngu ngơ đời tỵ nạn Buổi tối, những câu chuyện quanh bàn nhậu với những gợi nhớ vui buồn của kỷ niệm xa xưa, một thời đã xa, một thời đã mất, một đời chiến đấu, một đời ngục tù, những chuyến đi thất bại, lần vượt thoát thành công,dăm ba cuộc tình lẻ, vài nụ hôn ngượng ngùng. Tất cả đã cùng trở lại như một khúc phim, cùng tan biến như một giấc mơ. Có kiêu hùng, có tủi nhục.Mới vang tiềng cười. Đã đầy nước mắt. Bia rượu trên bàn cũng tràn theo. Ai cũng công nhận dù sao mọi người đã có một quãng đời đáng yêu và đáng sống ... (đọc hết bài...)

Đếm những mảnh đời

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Đếm những mảnh đời (phần 1) (phần 2) Đảng và nhà nước CSVN đang ở trong những ngày vui mừng phấn khởi.. Cánh cửa của Trung Tâm Mậu Dịch Thế Giới (WTO) đã rộng mở. VN có cơ hôi bước vào và được chào đón trong tư thế của hội viên thứ 150. Sự vui mừng được thể hiện rõ qua uỷ ban đàm phán , với sự hỗ trợ của toàn bộ hệ thống truyền thông báo chí nhà nước và một phần của Quốc Hội CSVN... (đọc hết bài)

Thơ...thẩn

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình ĐI TÌM DÁNG XƯA Hôm nay đi giữa Sài Gòn, Tìm người năm ấy có còn dáng xưa? Tóc mây buông xoả hững hờ, Hồn ta điên dại thẫn thờ ngất ngây Thẹn thùng lên má đỏ hây, Ơ kìa sao lạ, anh này lỳ ghê! Chửa quen mà đã si mê, Nghiêng nghiêng vành nón tay che ngang đầu... (đọc tiếp)

Mông du đời, đời ru mộng

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Mộng du đời,đời ru mộng Dang tay thơ thẩn giữa trời, Nhịp chân lê bước nửa đời hư không. Xác còn mê giấc ngủ nồng, Hồn đà đến cõi phiêu bồng muôn nơi... (đọc tiếp)

Chuyện lạ VN

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Đọc báo trong nước: Chuyện lạ như đùa. Tuần này, tin tức báo chí có nhiều đề tài nóng bỏng, làm đầu óc của tôi căng quá. Không biết quý bạn đọc có thấy thế không? Thôi xin đọc một bài báo trong nước, để gọi là xả chút “xú bắp”, cho tinh thần mình thoải mái thư giãn một chút. Quý bạn nào có rảnh rỗi thì xin mời cùng nhập… tiệc... (đọc hết bài)

Tuỳ bút ngày xuân

Image
Ngày xuân miệt vườn Tôi không chỉ chân quê mà là quê một cục. Đến nay dầu mái tóc đã điểm sương mà vẫn cứ: ăn theo lối quê, thở ra lời quê, diện hàng “name” cỡ Gucci, Raph Lauren vẫn cứ quê, thối thì chơi luôn hàng “no name” cho đỡ hao tại, cái áo $5.00 thì cũng “sêm sêm” cái áo $500.00, người quê thì có dát vàng cũng chẳng làm sao sang được. Có lẽ phải dời qua xứ sưong mù của Nữ Hoàng, hy vọng có ngày được bà thương tình mà phong cho tước “sir” cho cái tính quê mùa dzĩ đại của mình. Ồ! mà cũng không xong, mồm miệng ăn mắm muối hay nói bậy, cái khẩu vị chỉ mê cà dưa khô mắm, cái đặc trưng của người dân quê VN, mà đến má bầy trẻ trong nhà còn không thể nuông chiều mãi, nói chi đến dân Nữ Hoàng... (đọc hết bài) Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

Chuyện phiếm 'cụ' Đỗ (X)

Image
Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình Huấn thị của 'NGƯỜI' Vừa qua, ngay khi ông TBT đương kim Hồ Cẩm Đào của đảng CSTQ anh em vĩ đại mới dời bước chân khỏi VN, ông cựu TBT Đỗ Mười của ĐCSVN bèn đưa ngay lên trang mặt của báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của DCSVN, một bài về định hướng XHCN kiểu… Đỗ Mười. Trước đây, ông cựu TBT ít khi viết lách. Việc này đã có các đàn em Nguyễn Phú Trọng, Trần Đình Hoan , Nguyễn Khoa Điềm, các trưởng ban văn hoá tư tưởng và lý luận chủ nghĩa Mác Lê đảm trách. Kỳ này, chính ông cựu TBT tự làm, ký tên Đỗ Mười với đầy đủ chức vụ rất rõ ràng minh bạch. Có thể cả nứơc đang được chuẩn bị học tập để quán triệt chủ trương đường lối của nó, có khi cả năm hay nhiều năm cũng không chừng... (đọc hết bài)